Cuộc sống là về những gì chúng ta có thể làm cho nhau

Rate this post

Tại sao chúng ta lại tồn tại nhỉ?

Thật khó để tìm được câu trả lời, tôi nghĩ là vậy.

Ở cấp độ tiến hóa cơ bản, chúng ta tồn tại là để truyền gen của mình.

Đó là lý do tại sao chúng ta luôn cố gắng đạt được thành công.

Đó cũng là lý do tại sao chúng ta ham muốn tình dục.

Tất cả là để giúp loài người chúng ta phát triển.

Chúng ta đang sống trong những phần mềm tiến hóa được mã hóa giống nhau.

Trong mỗi phần mềm thì lại có một nền văn hóa khác nhau, một mục đích khác nhau, một động lực khác nhau.

Quả thực, những thành tựu vĩ đại nhất trong lịch sử loài người không phải là những thành tựu mang văn hóa “ích kỷ”.

Đó là nghệ thuật nói lên ý nghĩa của việc sống, mang lại cho mọi người hy vọng hoặc cái nhìn sâu sắc về cuộc sống.

Đó là một bước đột phá khoa học giúp mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn cho mọi người.

Đó là một xã hội có sự hy sinh tập thể để giải quyết các vấn đề khó khăn cùng nhau (chính phủ và người dân).

Chúng ta ở đây là vì nhau, chúng ta tồn tại cũng là vì nhau, rằng chúng ta cùng nhau làm mọi thứ tốt hơn cho người khác, cho thế hệ tiếp theo, điều đó làm cho cuộc sống có ý nghĩa hơn và đáng sống hơn.

Và chỉ có như vậy, chúng ta mới tìm thấy hạnh phúc và sự tôn trọng cho chính mình.

Khi tôi trưởng thành hơn (thậm chí già hơn so với tuổi), đặc biệt là khi tôi có con, tôi càng thấy mọi thứ trở nên rõ ràng hơn.

Khi COVID xảy ra, tất cả mọi người trên thế giới đã nhận ra được rất nhiều điều và có nhiều việc phải làm.

Chúng ta nhận thấy, chúng ta cần phải quý trọng những người xung quanh hơn.

Chúng ta nhận thấy, chúng ta cần phải hy sinh bản thân nhiều hơn cho cộng đồng và xã hội.

Chúng ta nhìn thấy những câu chuyện liên quan đến công bằng xã hội.

Và bây giờ là chúng ta nhìn thấy vắc xin và viễn cảnh sống chung với COVID.

Có rất nhiều người bạn của tôi nói rằng: “Thật khó để chờ đợi mọi thứ trở lại bình thường được”, khi mà trên khắp thế giới, ở khắp mọi nơi, ở trên tất cả các phương tiện truyền thông xã hội nói rõ rằng cuộc sống và thói quen xã hội của con người đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Một cuộc “thanh lọc” thực sự đã xảy ra.

Cái chết ở ranh giới mong manh và dần trở nên không quá khó chấp nhận.

Hãy tưởng tượng: Một bệnh nhân bị ung thư giai đoạn cuối, khi không may dính covid và không thể qua khỏi thì sẽ ra sao?

Hay một kẻ nghiện ma túy nặng, giữa cái chết vì ma túy và cái chết vì covid thì cái nào nhẹ nhàng hơn với họ, với gia đình họ và cả những người biết đến họ?

Gần đây, có một trường hợp ở Việt Nam chúng ta, cũng chỉ vì tiêm vắc xin COVID mà dẫn đến tử vong. Lỗi thì không phải do vắc xin, cũng không phải do các cơ quan/nhân viên y tế. Nhưng điều này làm nổi lên những suy nghĩ kiểu như: “Tại sao một người hoàn toàn khỏe mạnh trong độ tuổi an toàn lại phải mạo hiểm bằng cách sử dụng một số loại vắc xin mới?”.

Tôi không biết mọi người sẽ như thế nào, nhưng ít nhất ở thời điểm hiện tại, với tôi và gia đình tôi, nếu may mắn được chọn để được quyền tiêm vắc xin thì tôi sẽ không do dự. Bởi nếu do dự hoặc từ chối tiêm, thì đó không chỉ đơn thuần là chống đối mà là sự thoái thác nghĩa vụ, từ chối mục đích chung của nhân loại.

Chúng ta phải chấp nhận rủi ro nhỏ (khả năng xảy ra tác dụng phụ) để có được cuộc sống khỏe mạnh và tiếp tục sống một cách tốt đẹp.

Chúng ta là thế hệ trẻ, là thế hệ có trách nhiệm tái kiến thiết lại thế giới sau khi Đại dịch qua đi hoặc chí ít là làm lại nền kinh tế nước nhà trở nên thịnh vượng hơn. (Đọc đến đây có cảm giác như tôi đang là “phần tử” tuyên truyền giáo phái hay cổ xúy cho một phong trào nào đó nhỉ, nhưng không phải, vì đâu đó, tôi vẫn thấy những bình luận liên quan đến tình huống cô nhân viên y tế kia).

Thật tồi tệ khi cuộc sống và công việc kinh doanh của chúng ta bị gián đoạn, bị mất đi những cơ hội.

Tôi là người thường xuyên tổ chức các hoạt động sự kiện kết nối kinh doanh, công nghệ, và trong những tháng qua, thực sự quá lo lắng về kinh tế. Phải hủy chương trình, phải từ chối những lời mời tham dự họp mặt với những nhóm chuyên gia để có những mối quan hệ tốt đẹp cho hoạt động kinh doanh của mình.

Tất nhiên, mỗi người sẽ có khả năng chấp nhận rủi ro khác nhau. Nhưng liệu bạn có thể hành động với câu cửa miệng “Tôi không quan tâm người khác” trong bối cảnh như hiện nay không?

Trên hết, lúc này là lúc chúng ta cần hiểu rõ “Ý nghĩa của cuộc sống là gì?”.

Chúng ta là những gì chúng ta có thể làm cho nhau.

Chúng ta tồn tại là để giúp đỡ nhau, có nhân cách tốt và hành động vì lợi ích chung.

Tuy để làm được thì quả thực rất khó (nếu không dám nói đến bất khả thi).

Đại dịch COVID có thể đã tiết lộ một phần về đặc quyền của một số người trong chúng ta.

Nhưng không vì thế mà chúng ta nghĩ rằng chúng ta bị bỏ lại phía sau.

Chúng ta được tạo ra là để cho nhau.

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of

guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x